Thứ Tư, 2 tháng 11, 2016



THỨC DẬY NGÀY ĐÊM .

Một mùa thu ấy đã đi qua
Còn lại hôm nay giữa bửu tòa
Cái nét nhung mềm tơ sợi ấy
Dễ chừng điện ngọc với lầu hoa

Nằm ở bên thềm hòn đảo xanh
Thuở Gia Nã Đại mới hình thành
Đã từng lưu luyến bao chân bước
Đến để mà nghe nhụy yến anh

Màu nước đang hôn với sắc trời
Trải dài phiên bản đến ngàn khơi
Cơ hồ đường nét xưa danh họa
Thời phục hưng vươn bút nghẹn lời

Nắng rọi như là một điểm son
Nhuộm lên quần thể một linh hồn
Vắt trong thiền tịnh xanh vòm lá
Réo rắt tơ đàn điệu véo von

Thấp xuống tầng mây nhạt xám tro
Cuối truông ánh sáng chật khoang đò
Tâm hồn chuyên chở sao mà nặng
Vận ý tình thơ rót nhỏ to

Xao lòng phong cảnh ấm vòng tay
Mái tóc phiêu bồng gió thổi bay
Những lúc kề chung qua trang viết
Tình thơ khúc chiết được phơi bày .





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]