Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2016



GIỌT SƯƠNG VÂY LẠNH .

Bằng đôi mắt thật với nhau đây
Trời đã thấp dần những bóng mây
Bao phủ triền non ôm Quán Gió
Ngồi trong lữ khách phút men say

Rì rào tiếng gió bạt ngàn non
Như phách dư âm lặng tím hồn
Ai đó dạo lên trong khoảnh khắc
Chân chiều chấm phá sắc càn khôn

Đi lên cái lối ấy truân chuyên
Thềm đá cỏ vươn hậu khoáng tiền
Để gót thơ tràn qua tĩnh mạch
Gieo vần ghép vận điểm tiền duyên

Dòng trôi cứ mãi , mãi trôi xa
Sắc lạnh trầm tư xuống đậm đà
Giọt đắng cà phê mùa quán gió
Dễ chừng đồng nghiệp của tơ hoa

Ôm vào cái lạnh phút giao thơ
Nồng ấm vòng tay rót cạn bờ
Ở giữa phương trời mùa trở gió
Sắc đông khát vọng tím niềm mơ

Cùng nhau gởi lại dấu bàn chân
Ở một phương xa món nợ nần
Đã trót gởi trao hương lửa cũ
Vành môi men vị của âm vần .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]