Thứ Hai, 25 tháng 4, 2016

Câu chuyện thương tâm trong Cung điện Mùa hè ở Thái Lan

NẮNG HÈ VÂY CUNG ĐIỆN .

Còn cất giữ biết bao là màu sắc
Và dòng trôi mặc nhận cuộc thăng trầm
Đường hoa văn hiệu ứng sự trong ngần
Cho cái thuở rộn gót giầy vương tộc

Bên hồ nước xóa nhòa màu khô khốc
Sắc xanh tươi nuôi dưỡng mộng ban đầu
Con hạc vàng bay lượn để về đâu ?
Huyền sử kín vào từng trang huyền thoại

Tháp vươn lên vẫn chìm trong câu hỏi
Sự cầu kỳ dung chứa nỗi niềm ai
Trực giác nhìn như phiên bản liêu trai
Cứ khép chặt màu nước sơn lộng gió

Nắng hạ nồng ấp ôm qua thảm cỏ
Bóng râm màu e lệ vỡ đường cong
Trời cao mây nhè nhẹ gió tơ rong
Vương triều bỗng quạnh hiu và bóng xế

Gót ngược xuôi đổi trao vần ước lệ
Họa hoằn cho giây phút vọng cung thiền
Giữa tâm hồn và ở giữa thiên nhiên
Nối ngòi bút để tình thơ bày tỏ ...



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]