Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2016
NHƯ LÀ HOANG LẠ ...
Những giọt nhễu của Trường Sơn chấm phá
Ở một nơi ngọn núi chặng bưng biền
Cây cối âm thầm hoạt họa thiên nhiên
Cùng dòng chảy nước phèn phơi dung mạo
Trong cõi lặng mà nhạt nhòa vai áo
Giọt bình minh gieo rắc những cung từ
Mỏng làn sương nơi ấy để thực hư
Sự ẩn khuất một không gian yên ả
Gió bay về nốt trầm chao tiếng lá
Tạo âm thanh nghe dìu dặt tâm hồn
Cả những ngày trầm mặc sắc hoàng hôn
Cứ loáng thoáng chiều dài kia vẫy gọi
Đỉnh trời cao màu tà huy nắng quái
Có vầng mây mỏng dáng trải lưng trời
Khoảnh khắc thôi làm bao nỗi đầy vơi
Chân lữ khách gần như đang níu lại
Sắc tơ ru giữa dặm ngàn quan tái
Đầy hồn thơ giục giã kết nên vần
Sợi rắc vàng thành thảm dệt thanh tân
Cuộc du lãm mặn mà thêm tình tứ ...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]