Thứ Hai, 4 tháng 8, 2014

XUÂN TA . 

Xuân đến mà sao ngoảnh mặt ngơ ? 
Còn ta thì mãi đến bây giờ 
Sáng trông hoa nở vin cành mộng 
Chiều ngóng mây vần nối nhịp thơ 
Đêm thức tròn canh kỳ đón đợi 
Ngày mong cạn khắc cuộc sang chờ 
Mà như chưa thỏa tình kim cải 
Cứ để bên lòng mấy độ mơ ... 

LÒNG XUÂN 

Đứng giữa mùa xuân hạ bút đề 
Chữ mùa phong tống ngát hương quê 
Hàn lâm vóc dáng ngời ngôn ngữ 
Góp mặt vào trang sách hẹn thề .

VÓC DÁNG XUÂN NÀY . 

" Nhất khúc thăng bình nhân tận lạc 
Quân vương hựu tấn tử hà bôi " 

Xuân cứ đi về thả bóng câu 
Như dòng nước chảy dưới chân cầu 
Mái xanh gửi mộng trong sương chái 
Nếp bạc đêm mơ giữa nguyệt lầu 
Hoàng hạc thẳng dong mùa lá ngọc 
Bạch vân bàng bạc buổi cành châu 
Mai đào khoe sắc vai Tần Lĩnh 
Mộng Thoái Chi ơi ! gió cuộn sầu 


Gió cuộn sầu theo vạn ý Xuân 
Bẩy mươi hơn đã cuối cung tuần 
Mà đêm da diết hai bờ Tục 
Để khắc tiêu tương một dáng Thuần 
Chếch mái tây sương thương Lã truyện 
Ngang dòng Tô Lịch thẹn Chiêu Quân 
Chiều buông theo áng mây vân cẩu 
Mà nhớ giao thừa của Điểm Luân 

Của Điểm Luân xưa giấy cảo thơm 
Thời gian xao xác dáng xuân bờm 
Nguyên tiêu trăng đổ mơ đêm tịch 
Triêu đán nắng soi nhớ tháng nờm 
Tóc bạc như mây vương liễu tỏa 
Lòng trong dường tuyết diễm hoa đơm 
Kê đèn bên áng thư kim cổ 
Nhỏ hết tình thơ rộn phím đờn 

Rộn phím đờn xuân nhụy quế hương 
Màng chi liễu ngõ với hoa tường 
Rượu mời lỏng khúc Kê khang ấp 
Trà giục cài then Phụng Cát Phường 
Một dạo Hương Bình tri kỷ luyến 
Hai cây Bỉnh Chúc cố nhân thương 
Màu mây quan tái xuôi bờ giác 
Chợt tỉnh cơn mơ cõi dị thường 

Cõi dị thường sao xuân cứ sang 
Trong sai còn biết khói kê vàng 
Chạnh lòng bởi mấy ngày tha thiết 
Lao lực bao lần đêm chứa chan 
Hoa nở bên thềm hương vọng tộc 
Trăng soi vào cửa nhụy đài trang 
Giao thừa ngồi rót chung trà đậm 
Để tứ thơ bay cuối chặng đàng 

Cuối chặng đàng mây xuân bướm hoa 
Nét cong kiều diễm quyện hương trà 
Đường lên vạn lý trăm thang ngắn 
Nẻo xuống tuyền đài vạn dặm xa 
Thơ dệt lụa là trêu nguyệt lão 
Văn cài tơ tóc ghẹo Hằng Nga 
Cạn nghiên châu mặc giao thừa muộn 
Lưu lại nhân quần khúc khải ca 

Khúc khải ca thơ xuân ở đây 
Chén quỳnh chưa cạn giữa vơi đầy 
Bờ mi sũng ướt vòng mê mẩn 
Đôi má tơ mềm cuộc tỉnh say 
Tài tử ngàn thu tình gom gọn 
Giai nhân vạn thuở ý phơi bày 
Đỉnh Vu non Giáp trời nguyên Đán 
Tang tính tình tang nối tháng ngày 

Nối tháng ngày xuân xóa nhiễu nhương 
Nắm tay đi suốt cõi vô thường 
Thoi kia chậm bước bên hòe nhụy 
Vó nọ dừng đi giữa quế hương 
Đào mộng tàn canh vương Liễu truyện 
Mai mơ cạn khắc quyện Can Tương 
Thăng trầm nguyệt phím tơ Nguyên đán 
Cho thỏa tình thơ mấy tỏ tường 

Mấy tỏ tường xuân đêm Sóc ơi ! 
Để cho Vọng ấy trọn câu mời 
Màu hoa lại nở trong trăng rụng 
Sắc mặt còn ngời giữa lá rơi 
Dặm liễu câu tình đang ngát cuộc 
Ngàn mai vẹn ý mãi thơm đời 
Mở rèm bắc đẩu đêm trừ tịch 
Hướng cánh buồm thơ vượt dặm khơi 

Vượt dặm khơi xuân bút cạn nghiên 
Xa bay mộng ước đến cung Thiềm 
Giua mùa dâu bể nương mây lạ 
Trong chốn kén tằm đốt lửa thiêng 
Mái tóc thiên thu xanh định mệnh 
Vành môi vạn thuở đẹp cơ duyên 
Giao thừa ánh mắt trao dòng chữ 
Theo gió xuân đi một hịch truyền . 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]