Thứ Sáu, 1 tháng 8, 2014

Cố đô Luang Prabang là thiên đường cho những ai muốn trốn khỏi sự xô bồ, tìm về chốn bình yên. Ảnh: stophavingaboringlife

ĐẾ ĐÔ IM LẶNG ! ...

Dìu dặt hoàng hôn xóa đỉnh cao
Phong thu một buổi nước non Lào
Lặng thầm khúc sáo hồn du lữ
Trên đế đô nhòa ... những siết bao !

Ánh nắng trầm tư xuống buổi chiều
Mầu tà huy ấy nhạt dương chiêu
Bám lên cây cỏ đang mờ sắc
Ở tận ngoài xa rắc sợi thiều

Dòng nước âm thầm phiên bản mây
Phẳng mầu gương tụ gió hây hây
Du thuyền đợi bến thêm huyền ảo
Đã chật không gian những phút giây

Những dáng cây thu xóa bến bờ
Kết đan tơ sợi dệt chiều mơ
Khẽ khàng tiếng lá rơi cô lẻ
Để những âm vần kết tứ thơ

Bóng núi bên kia thoảng khói sương
Như đang trấn giữ một cung đường
Đế thềm của thuở còn vang vọng
Dù có nhạt nhòa lạc bến Tương

Hòa lòng giao cảm với thiên nhiên
Sùi sụt hoàng hôn giữa tịnh thiền
Lạc lỏng nhưng mà lòng ấm lại
Tình thơ lai láng khúc giao duyên .


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]