Thứ Hai, 25 tháng 8, 2014

Con đường đèo uốn lượn đẹp mắt ở Mộc Châu.

NÉT ĐẸP KHÔ CẰN .

Sự khô cằn dường như vang lời nói
Giữa cái miền sương muối với nắng nung
Đất ngàn năm hoen mầu ấy nâu hung
Cái riêng biệt của tồn sinh nghiệt ngã

Con đường chạy quanh co mà yên ả
Sự lặng thầm đan dệt mốc thời gian
Với hanh khô vây kín cả cung đàng
Như rờ được sự truân chuyên quạnh quẽ

Hai bóng đen miệt mài và lặng lẽ
Bên vệ đường tranh thủ với tồn vong
Sự xa xôi ghẻ lạnh tái tê lòng !
Cứ vận chuyển từng sát na nặng nhọc

Cây bám sườn đồi hanh hao eo óc
Một hình dung lịm tím giữa ngàn mây
Nẻo quan hà chưa dừng lại nơi đây
Mà âm vận đã tràn qua cửa sổ

Bén nhạy tâm hồn ngàn con sóng vỗ
Xao tràn bờ nhìn chứng tích cằn khô
Lối đi lên là vạch nối kiến bò
Mà chắc hẳn bước chân người tần tảo

Cái đẹp hồn nhiên vo tròn diện mạo
Đường đi về nơi ấy điểm phong quang
Tất nhiên là mở vạch nối sang trang
Cho cái dáng hương thầm thêm phong vận

Đêm lại về bên chung trà hựu tấn
Một không gian cứ nặng trĩu tâm hồn
Sự khẽ khàng giữa khoảnh khắc môi hôn
Có hương vị của hong khô mà ngọt mật .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]