Thứ Hai, 25 tháng 8, 2014



HƠI THU VÀNG VỌT ...

Một quãng vắng của mầu đêm thành phố
Sự muộn phiền khuếch tán một không gian
Bóng cây nghiêng đổ xuống vẽ mặt đàng
Để nhung nhớ những đêm nhòa thu cũ

Bóng điện rung lên qua bao lần gió
Là đong đưa biết mấy sợi tơ tình
Khoảng trống phơi bày khoảnh khắc tồn sinh
Còn sũng ướt vết chân hằn năm tháng

Ở bên kia ánh đèn mầu soi rạng
Mà hình như giữ thái độ yên bình
Lặng lẽ mầu đêm ngơi nghỉ hư vinh
Không vướng bận sự lạc loài vân cẩu

Phố còn lại những âm vang tiết tấu
Thứ âm thanh gần giống khúc Tao đàn
Lê thê mà nhỏ từng sợi tơ loan
Vào ánh sáng giữa con đường vàng vọt

Cây lặng bóng bên vệ đường thề thốt
Với trăm năm son sắt giữa cung từ
Đêm lặng thầm dường gạn lọc chân như
Một hướng phố có kinh thiền mời mọc

Khúc nhạc muộn như giọt rơi mưa móc
Để hương mùa vây kín nhịp cung thương
Và trầm tư vào khoảng vắng Vô thường
Đang rót mật vào tình thơ chắt mót .



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]