Thứ Bảy, 20 tháng 4, 2013



NỖI NHỌC NHẰN ...

Dáng mẹ Cùa ơi ! buổi nắng lên 
Con đường đất đỏ ấy không quên 
Bước chân chai sạn hằn lên sỏi 
Vẫn bước phong thu xóa bậc thềm 

Ngợp mắt mầu xanh của " kháng đô "
Của thời bôn tẩu vá dư đồ 
Chạnh lòng trong buổi trời hong nắng 
Tiếng hịch Cần Vương đã đắp mồ 

Nhạt sắc mầu hoa nở vệ đường 
Chút gì còn lại những ngày thương 
Phố Cùa thuở ấy ai còn nhớ ?
Trong nắng hanh hao - sáo Rợ luồn 

Khúc khuỷu đường đi mải miết cao 
Bàn chân xào xạc sỏi hôm nào 
Mà dường những bước chân hồi ấy 
Của mẹ - bây chừ - nắng đổ sao .

Chiếc nón Triệu Phong hương sắc quê 
Ngược dòng Thạch Hãn nước trôi về 
Trên đầu mẹ đội che ngày nắng 
Giữa quãng đường đong những buốt tê !

Viết hết lời đây để một ngày 
Ngâm chìm suy tưởng giữa men say 
Con đường khô nắng nhưng mà đẹp 
Chứng tích thăng trầm dõi bóng mây .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]