Thứ Bảy, 21 tháng 6, 2014

6a-129311-1368125008_500x0.jpg

CUNG BẬC THỜI GIAN ...

Nỗi nhọc nhằn từ muôn ngàn năm trước
Cứ tồn sinh bền bỉ ở quê hương
Ở nơi đây điểm cuối của cung đường
Miền Tây Bắc với vô cùng cách trở

Đồi bên nhau mầu xanh mang duyên nợ
Như âm thầm rả rích khúc ly tao
Đường đi qua từ dưới thấp lên cao
Tần tảo ấy dễ chừng không so sánh

Cuối chân mây ngọn đồi đang rét lạnh
Bóng sương còn lẫn khuất chút vương mang
Trời âm u những đợt gió khẽ khàng
Làm tê tái cả khung trời xa lắc

Người và vật theo nhau trong khoan nhặt
Dáng cần cù mang âm hưởng trăm năm
Mầu hoa văn của thổ cẩm ướt đằm
Như rưng rức vào con tim âm vận

Chiều lặng lẽ chút se lòng bụi phấn
Qua tầm nhìn tròn phong cảnh quê hương
Đang rắc lên mầu lan quế thụy tường
Cho lịch sử mang chiều dài bản sắc

Từng gót bước nhẹ nhàng vào khuya khoắc
Nỗi u hoài làm tức tưởi khôn nguôi
Chút vị hương này thơm ngát hồn người
Và mộc mạc đan thanh vào lưu cửu .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]