Thứ Ba, 24 tháng 6, 2014

Anh6-6266-1403493834.jpg

BIỂN CẠN CUỐI CHIỀU ...

Trời tím nhạt kéo dài chiều thương nhớ
Mây không vầng trải mỏng gót chân xa
Trong quạnh hiu mà đầy ắp gấm hoa
Của đất nước ngoài dặm ngàn thiên lý

Cù lao ấy dáng cổ sơ kỳ vĩ
Trên cao tầng thống chứng cuộc tồn sinh
Lùm cây ôm cái mầu sắc vô hình
Luôn biến hóa theo mùa hành tinh bước

Những phù điêu của từ nhiều năm trước
Đã vô tình thành cát cứ nhàn du
Nước biển rong rêu lãng đãng hư phù
Tạo thành sóng khẽ khàng mà rưng rức

Không điểm lựa để bắc cầu Ngưu Chức
Chỉ đường bay tọa độ ở không tầng
Như chiều này cái mầu sắc bâng khuâng
Mà nơi ấy thì tiềm tàng gót bước

Hòn đá cạn nổi trôi chiều biển nước
Lăn lóc nằm để nhớ buổi hoài thai
Tiếng gió ngàn khơi dìu dặt kéo dài
Chiều sóng lượn nhấp nhô mầu trắng nhạt

Toàn cảnh của dòng trôi vào lưu lạc
Trong âm thầm phát tiết lại tình thơ
Sự yên nhiên như lấy được tay rờ
Nhịp nhảy nhót thời gian rơi tí tách

Buổi thanh thản thỏa niềm qua mao mạch
Cho phong thu len lén chạy vào hồn
Từng phút giây trao đổi để hàn ôn
Làm nặng trĩu dòng sử thi tình ái

Trong bát ngát tơ rơi vào thực tại
Cuối đường bay định vị được âm vần
Là chuỗi ngày lắp ghép những văn lân
Sáng mái tóc ngân hà ngày xưa gọi ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]