
HỒN NHIÊN ...
Bé cười răng khểnh bày ra
Tóc rơi trước mũi như là tóc tiên
Mắt đen mầu tóc hư huyền
Vành môi hé lộ cái duyên ấu thời
Nhìn mà yêu quá bé ơi !
Mai đây chắc sẽ ngọt lời người khen
Tuổi hồng chưa có bon chen
Tự tình những nét cầm bằng ngây thơ
Bao giờ cho đến bây giờ ?
Bỗng nhiên thảng hoặc giấc mơ giữa đường
Dù là trong buổi đầu sương
Vẫn nghe trong ấy những đường tơ bay
Bé ơi ! dừng bước chiều nay
Bài thơ này viết vòng tay dặt dìu .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]