
HỒ NOONG - HÀ GIANG
Sóng gợn theo chân bơi của vịt
Mà như tình tứ biết bao là
Gốc cây thiên cổ nằm mài miệt
Mà thể dễ chừng rất thiết tha
Mặt nước mầu xanh của nhạt dương
Soi in mầu ngắt giữa vô thường
Chạnh lòng biết mấy khi nhìn ngắm
Bối cảnh theo từ những vấn vương
Cái dáng vô tình mà trĩu nặng
Dòng trôi e ấp những đam mê
Tiếng kêu rộn rã mùa du lữ ...
Một phút mà lòng đã tỉ tê !
Ta viết ra đây hết nỗi niềm
Cảnh trời cảnh nước xói qua tim
Thầm trôi trong ấy bao hoài cảm
Những giọt long lanh rất khó tìm .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]