Thứ Sáu, 15 tháng 7, 2016



ĐẸP MỘT KHOẢNG TRỜI ...

Ánh nắng sao mà đẹp thế kia
Ảo mờ kiều mị tựa canh khuya
Ở trên cung Vị thời hoàn vũ
Đẹp cả dung nhan đẹp mép bìa

Mình đứng rũ lòng để ngắm xem
Của anh một nửa nửa hồn em
Thanh trong ghép vận pha màu ấy
Gõ thức tình thơ cạn nỗi niềm

Có những đám mây lãng hải hồ
Như tàng ong mật gió xua xô
Trôi đi như thể thơm và ngọt
Vào tận buồng tim cuộc lữ đồ

Bóng núi bậc tầng thuở diễm xưa
Nắng phơi màu quái gió khoan đưa
Đường vân thiên cổ dung nham nguội
La thứ âm giai vọng lũy thừa

Và những bóng cây đứng khẽ khàng
Se lòng một chút sợi sương loang
Tiếng ru của gió rơi trần tục
Mà rộn ràng theo nhịp địa đàng

Gót bước đi về tiếng vọng ngân
Dường pha gót nhạc nốt trong ngần
Vào thơ châu ngọc cùng bung vỡ
Giữa cõi trời chiều vị ái ân

Mình viết tình thơ để cạn lòng
Xóa đi bụi bám rác rêu rong
Cho hồn thanh thản ngày giao cảm
Và giấc ngủ say - dạ lữ phòng .




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]