DÒNG THÁC LẶNG THẦM ... Trời như đã lập trình từ muôn thuở Dáng thiên kiều đã hiện thực thiên nhiên Thoáng khói sương lay động cả một miền Và dáng thác kéo dài đường tơ sợi Ánh sáng lung linh nhuộm mầu diệu vợi Trên tàng cây trên sỏi đá hư huyền Hồ nước lặng thầm - tròn trĩnh y uyên Như thao thức bên hiên thềm cổ tích Lối bước trầm tư nhạt nhòa khô khốc Buổi hẹn hò còn lại gót chân xưa Bầu trời cao chùng xuống dáng mây vương Như khuếch đại dáng liễu mành quê cảnh Dừng lại để nghe tiếng lòng hiu quạnh Đã phong thu cho giây phút giao tình Bỏ lại đằng sau tất bật hư vinh Để nhập cuộc một vòng quay thưởng lãm Viết ra thơ để đong đầy bụi bám Nẻo quan hà đuổi bắt thú tiêu dao Quê hương ơi ! dù ghềnh thác nguồn đào Cứ nặng trĩu trên lối đi cộng hưởng Âm vận theo vào cội nguồn vô lượng Đẹp chuỗi ngày nồng ấm một vòng tay Của bây giờ và của cái hôm nay Luôn luôn gợi trong lòng hương lửa cũ . |
Thứ Bảy, 1 tháng 6, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]