Thứ Năm, 2 tháng 10, 2014
DƯỚI CHÂN NGỌN NÚI ẤY ...
Đã khác rồi cái nhìn từ buổi trước
Thềm sương xưa cũng đã mỏng câu thề
Mặc dù thu gieo rắc những hương mê
Trong hơi lạnh rộn ràng thông vọng gió
Cái trũng xưa dường vẫn còn trong đó
Lối hẹn hò trên những quãng mù sương
Mà bây giờ chút gì đó còn vương
Trong ánh nắng lạc loài mà hư ảo
Đỉnh núi ấy sương còn giăng diện mạo
Cứ bồng bềnh như những gót xa mơ
Sắc lạnh thu ở trên ấy mong chờ
Cái gì đó mỏi mòn và mong đợi
Quần cư dân an bình và diệu vợi
Trong hơi sương sự im lặng ngại ngùng
Những bậc tầng tiếp nối miếng đỉnh chung
Đang bung vỡ qua tháng ngày tần tảo
Thảng hoặc nghe tiếng lòng hồn thu thảo
Con đường xưa sương cỏ ướt lạnh mùa
Cuối chân trời những cây cối lưa thưa
Vầng mây nặng ôm cầm bao năm tháng
Chân núi Voi nắng vừa về buổi sáng
Thu còn đầy những giọt lạnh trăm năm
Để không gian vọng lại tiếng nguyệt cầm
Mùa thu ấy bây giờ đang sống lại .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]