Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2014
MỘT CHÚT SE LÒNG ...
Ở đây quạnh quẽ một không gian
Dù đã thiên niên kéo lụn tàn
Mà vẫn mỏi mòn cùng tuế nguyệt
Trên nền cát nóng của Phan Rang
Ta đi trĩu nặng gót bàn chân
Cát lún nhiêu khê những bậc tầng
Tầm mắt vẫn nhìn đồ bát quái
Dễ chừng như thuở quốc tam phân
Bình phong ngọn núi đứng đằng xa
Mầu nắng hanh hao rất thiết tha
Sương khói khẽ khàng bay lãng đãng
Như dìu dặt gót phút giao hòa
Giao hòa tình nghĩa của hồn thiêng
Dân tộc anh em vẹn ước nguyền
Gìn giữ cõi bờ chung bản sắc
Dẫu rằng còn giữ chút tư riêng
Và hàng cây chạy tạo giềng xanh
Để mối trăm năm rõ ngọn ngành
Bãi đá thiên thâu là hệ thống
Vô hình gửi gấm để tồn sanh
Lặng đưa biết mấy của thời gian
Tuy đã không còn sự chói chang
Mà vẫn đong đầy qua vóc dáng
Một thời vang bóng cái dung nhan
Ngậm ngùi cho đến khắc tà huy
Mầu đá u hoài níu gót đi
Là để gởi hồn vào thổn thức
Dưới trơi mây rắc kín lương tri .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]