Thứ Năm, 16 tháng 10, 2014
SẮC THU LẠNH TRÊN DÒNG SÔNG ...
Tràng Giang rộng thêm chiều dài nhung nhớ
Mầu hoang vu nhuộm nhạt sắc thu buồn
Gió ru rong làm dòng nước trôi suông
Về xa quá cuối chân mây mờ ảo
Cù lao nhỏ xanh xao trong gió bão
Nắng và mưa đã lịm tím tâm hồn
Mấy bóng dừa nghiêng ngả giữa héo hon
Trầm xuống nước đan thanh mà trĩu nặng
Hai chiếc xuồng trôi đi cùng xa vắng
Cây sào tre hướng mũi lại đằng xa
Cả không gian vắng lặng với nhạt nhòa
Sự se lạnh gió heo bay khoan nhặt
Trời âm u mây mờ trôi giăng mắc
Nước và trời đồng cảm dấu chân hôn
Vọng xa khơi một giai điệu ru hồn
Đang rưng rức đong đầy xuôi con nước
Bên bờ lạnh nghe tiếng lòng thườn thượt
Hơi thở dài trước cái dáng tiêu sơ
Lạnh hơi thu để dòng chảy chực chờ
Mang âm khúc tơ lòng vương thu lạnh
Buồn nào đây với nỗi niềm cô quạnh
Trên dòng đi từng sợi giọt thu gieo
Lòng bỗng nghe trong ấy những gì theo
Chia sẻ hết vào tình thơ giao cảm ...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]