Thứ Năm, 9 tháng 10, 2014
KHUNG TRỜI BẠCH MÃ ...
Mây trắng trời trong Bạch Mã ơi !
Cho thơ kết lại một đôi lời
Đôi chân dừng lại trên tầng ấy
Tầng bậc tình thơ gối đỉnh trời
Rừng núi nguyên sinh thác nỉ non
Sương se cái lạnh tím tâm hồn
Gió bay thoang thoáng chim muông hót
Văng vẳng bên lòng chút véo von
Ánh nắng vàng thu ướt núi đồi
Ấm nồng mà cũng ít chơi vơi
Con đường xuyên thủng qua bao cụm ?
Núi của mầu xanh thoáng bóng người
Cây đứng vo ve với gió ngàn
Giọt bay của nắng đậu tơ loan
Cái mầu huyền hoặc mà hư ảo
Ướt sũng suy tư cuối chặng đàng
Bụi đót vươn lên tiếp mặt trời
Đặc thù dáng ấy dáng thu ơi !
Hanh hao trong nắng đùa theo gió
Bông mượt không gian đóng góp đời
Và cuối chân mây lãng đãng mầu
Những gì sương khói phút giao nhau
Gợn lên trong ấy bao nhiêu ý
Bạch Mã bây giờ vẹn trước sau
Đứng ở nơi đây xẻ lối chiều
Nắng còn e ấp sợi tương tiêu
Linh hồn Bạch Mã chia hoài cảm
Lên gót nhàn du thắm chỉ thiều .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]