Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2014
HỒ GƯƠM THU VỀ ...
Còn lại đó bóng chiều xưa tha thướt
Dây hoa thòng tơ liễu giữa không gian
Sương khói bay lãng đãng thắp cung đàn
Thu Hà Nội mang chiều dài văn học
Mặt hồ phẳng gió phiêu du gạn lọc
Để dòng trôi dàn trải sợi tơ rong
Tháp trơ vơ trầm mặc sắc rêu phong
Mang chứng tích của thăng trầm dâu bể
Thu của phút tơ lòng đang ước lệ
Giữa bây giờ và giữa của ngày kia
Thềm cỏ non vươn mặt nước ngôi chia
Để rả rích mối tơ thiều cổ sử
Lá vàng còn ở trên cành phiêu lữ
Bóng dáng thu rong ruổi đến muôn đời
Cành ngoằn ngoèo phong vũ nét son phơi
Thu Hoàn Kiếm rất đặc thù Hà Nội
Ở bên kia những cây xanh sương khói
Sự trầm tư tầng bậc đá Thăng Long
Để rưng rưng khúc chiết mối tơ lòng
Trong hơi lạnh mà ấm tình ngôn ngữ
Ngồi bên nhau nghe bước chân tình tự
Vào trời thu dòng chảy của yêu kiều
Nghe trong hồ nước ấy gợn tương tiêu
Khi chiếc lá lìa cành rơi trong nước
Sự bỗng nhiên không rạch ròi tầm thước
Mà thời gian tao ngộ phút giây này
Lá và cành tơ dệt sợi men say
Thành giai điệu mùa thu rơi giọt mật .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]