Thứ Hai, 27 tháng 10, 2014
HỒ THU HOANG LẠNH ...
Bóng mây quần tụ cuối trời
In vào mặt nước xa khơi mầu trần
Rừng cây giềng mối văn lân
Cứ thanh thao nét trong ngần sắc thu
Nõn mầu cỏ mọc hoang vu
Nổi trôi con nước viễn du sắc mầu
Trời xanh mở rộng trên cao
Cũng in vào nước lối vào hương mê
Lạnh lòng cái lạnh se se
Những ngày thu cuối vừa nghe bên trời
Ngại ngùng dòng nước biếng trôi
Phẳng gương câm nín xa xôi lặng thầm
Khẽ khàng trong gió hòa âm
Gót đi phiêu lữ thăng trầm không gian
Nắng phơi những sợi đi hoang
Mầu liêu trai ấy nhuộm vàng lên cây
Thời gian biến dạng chiều mây
Ở trong hoang lạnh xa bay cuối miền
Phút giây sương khói tịnh thiền
Mầu xanh rừng thấp dậy phiên khúc lòng
Rơi vào gót bước ru rong
Vẳng đưa tiếng sáo vào trong bậc thềm
Lối mòn cỏ dại hoa êm
Diễm trang gót bước dịu mềm tình thơ
Bao giờ cho đến bây giờ
Cái hoang sơ ấy từng tờ phím rơi .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]