Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2014
ĐƯỜNG THU MUÔN THUỞ ...
Sự tồn sinh gần như là kỷ lục
Nét phong rêu hằn chứa bụi thời gian
Vòm mầu xanh xóa bỏ cái lụn tàn
Làm đẹp mãi những ngày thu Hà Nội
Gót bước thư sinh dặt dìu vẫy gọi
Mái tóc bay huyền hoặc gió sân trường
Ánh mắt đen tròn gói ghém tơ vương
Đạp lên lá vàng khô nghe xào xạc
Nắng vàng thu mang cõi hồn thanh thoát
Âm thầm xuyên kẽ lá đượm kỳ duyên
Sự rộn ràng của thành phố thiên niên
Đang lùi lại phia sau dường xa lắm
Không gian vắt tựa hồ không bụi bặm
Dáng thu nằm ngà ngọc trải vần thơ
Lịm tím không gian lấy được tay rờ
Từng giai điệu của thu mùa khoan nhặt
Cảm nhận hết để nhu hòa ánh mắt
Đưa hơi thu Hà Nội chín mùi hương
Cứ ruổi rong qua tất cả cung đường
Để tiết tấu dáng thu từ muôn thuở
Lá sấu xanh cái hồn thiêng duyên nợ
Đang thầm thì âm khúc ấy từ xưa
Theo gió rong từng giây phút ru đưa
Làm rưng rức tâm hồn bao viễn khách
Giờ viết lên những dòng thơ lau lách
Sợi tơ mềm mộc mạc dệt vào thu
Làm trắng trong âm vọng để phiêu du
Vào phong cảnh xứ ngàn năm Văn Vật .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]