Thứ Tư, 22 tháng 10, 2014
ĐỀN THỜ NGUYỄN TRÃI - CÔN SƠN .
Rừng núi Côn Sơn lá thẳm xanh
Đùn mây bông trắng gót du hành
Đền thờ tráng lệ mầu son chói
Cụ Ức Trai ơi ! sáng địa danh
Tiếng gió dường trong tiếng suối reo
Câu thơ bất hủ cứ tơ thiều
Và thông xào xạc trong hương lạnh
Cho khách nhàn du kết chỉ điều
Lặng một phút giây để tỏ lòng
Trước quầng thể đứng cõi vô song
Đường về vị ngã đầy hoa gấm
Cho thế nhân cùng gạn đục trong .
CÔN SƠN NHÌN TỪ BÀN CỜ ...
Trên đỉnh rất cao hột lạc cờ
Tiếng thông ríu rít vọng chiều thơ
Như thời tiếng gậy khua Yên Tử
Để Trúc Lâm thiền mối chỉ tơ
Tiếng suối êm êm nhịp nước trong
Qua bao tầng đá nối bao vòng
Mát lòng những bước chân du khách
Khắc phục đỉnh trời để đếm đong
Giếng Ngọc lưu truyền chuyện cổ sơ
Thiên niên phơi mặt cứ - đôi bờ
Là niềm sinh tử bao mơ ước
Chân Thiện hoằng khai xóa nét mờ
Lằn mốc thời gian mãi vẫn còn
Một thời vang vọng nét vàng son
Còn trong tiếng gió không mòn mỏi
Cho tiếng thơ về khắp nước non .
BÊN DÒNG SÔNG LÔ - PHÚ THỌ .
Mặt nước sông Lô in mái tranh
Bên đồi chè dốc một mầu xanh
Tàng cây cao đứng im hơi gió
Để gót chân xa đọng liễu mành .
Đất một mầu vàng ngọt mật ong
Cái mầu gầy dựng nghiệp Tiên Rồng
Cơ ngơi một thuở thời Tiên cổ
Gầy dựng ngàn năm bên biển Đông .
Dừng lại mà nghe gió vọng ru
Cội nguồn nối tiếp đến muôn thu
Lời thơ gởi gắm lòng con cháu
Cho tiếng thi nhân vẹn tạc thù .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]