Nắng đổ mầu vàng giọt giọt rơi
Để cho xanh biếc mảng da trời
Và mây bàng bạc về đây đó ...
Với cỏ non đồi đẹp quá ! Ơi !
Mình nằm dưới ấy ghép thơ nhau
Tinh cầu dừng lại bao giây phút ?
Vạch nối kéo dài _ lâu rất lâu !
Của ngày du lữ rộn âm ba
Là đây góc của chân trời cũ
Giọt nắng gieo vàng những thiết tha .
Dặt dìu vận tứ của hương say
Chao ơi ! còn có gì thêm nữa ?
Gửi gió đưa hương thắm cõi này .
(Hoạ y đề)
Ngọn núi âm thầm ngậm áng mây
Nhạt mờ hơi nước quyện rừng cây
Con đường thấp thoáng kia mờ tỏ
Núi Tản Viên chiều ta đến đây .
Một buổi du hành cõi đợi trông
Để nghe tiếng vọng phím tơ đồng
Của trăm năm trước như ai oán
Chảy mãi vào tim một khúc sông
Núi ấy sông kia mãi sắt son
Dường như một buổi mối tình con
Cứ ong óc nhớ trong tâm khảm
Dù đã cách ngăn mấy dặm hồng .
Trời vẫn cao hơn núi với mây
Mầu xanh phảng phất những vơi đầy
Cho ta gạn lại từng âm vận
Trên lối đi về rợp bóng cây .
Trải dài tít tắp những lằn tên .
Nét vẽ thiên nhiên dải lụa mềm
Đồi núi làng thôn mây vướng bám
Một dòng nước chảy mãi vào đêm
Khói bay không gió thẳng chiều cao
Để những đường tơ lẳng lặng vào ...
Có phải nhà ai nhen bếp lửa ?
Cho trời xuống thấp đợi trăng sao
Dáng thông đơn điệu lá xanh non
Chấm phá du dương ở cõi hồn
Cạnh một đài cao chờ lữ khách
Mái mầu đậm góc ... cái mầu son
Dõi tầm mắt đến cuối chân mây
Như một dạo chưa đến chốn này
Cứ ngỡ là mình đang mộng điệp
Bên rèm lãm thúy giữa hiên tây .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]