DÁNG QUÊ MUÔN THUỞ ...
Dừng gót lại để nghe lòng chùng xuống Nghe tiếng tre trong gió gọi thì thầm Của ngàn xưa giềng mối ấy trăm năm Xanh ngắt lá lung lay trong nắng nhuộm Trời xuống thấp trắng nhạt mây bừa bộn Để mầu xanh gượng bám chút xanh tơ Sắc thu bay như lấy được tay rờ Trong hơi gió hương vị thu se lạnh Ụ rơm đứng mầu nắng vàng mỏng mảnh Dáng thiên thâu từng sợi nắng rong rêu Ao thu đang in đáy nước bọt bèo Hơi cỏ vướng mầu sắc bay cỏ nội Tầu lá chuối lật qua và ngả lại Dưới lùm xanh bên mái ngói phong rêu Nắng hanh hao lên vóc dáng quê nghèo Đầy bản sắc của ngàn năm văn hiến Không tiếng động cõi lòng rơi lưu luyến Con sóng về trong nỗi nhớ khôn nguôi Dòng thời gian thì cứ chảy vào xuôi Mà không giấu được gì đang rưng rức Tổng thể ấy là cội nguồn thổn thức Bước chân đi dấu giao chỉ nào phai Dù cách xa bởi dặm liễu ngàn mai Vẫn cô đọng đặc thù trong ký ức Chùng hẳn xuống nổi trôi vào bờ vực Bốn ngàn năm lắng đọng giữa mơ hồ Nắng thu là đường nét để điểm tô Bóng cây ngả trên ụ rơm , ao nước Chuỗi thời gian đi qua nghe mà mượt Đường gấm hoa tràn ngập cả giang san Để hôm nay rõ nét giữa cung đàng Du tình lữ ôm đầy trang thơ kết . | |
Thứ Hai, 27 tháng 10, 2014
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]