Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2014
HỒ THU XANH MÁT ...
Những con suối từ bạt ngàn non núi
Chảy dòng ra trắng xóa thác rong hồ
Phẳng mầu xanh biêng biếc nét son tô
Cho cái buổi cuối thu se se lạnh
Sườn núi cao mầu xanh cây vân ảnh
Khói sương còn lãng đãng nhạt mờ bay
Trên đường về thiên lý nặng vòng tay
Xuôi dòng chảy gót viễn du thưởng ngoạn
Nước phẳng gương in bóng hình thác nhuộm
Như đường tơ hiền hậu trắng rong phơi
Từ trên cao mây đang kéo khung trời
Làm ánh nắng phiêu bồng theo mây phủ
Cành cây ngã nét phong rêu xưa cũ
Vươn oằn ra cái vóc dáng thiên niên
Lặng im như chìm ngập cõi không thiền
Để lãm duyệt mầu không gian sũng ướt
Sự tao ngộ vô hình dung hẹn trước
Để âm vần dễ đan dệt vào thơ
Nghe bên kia tiếng thác nước xa bờ
Thì thầm mãi nỗi nhọc nhằn năm tháng
Như phong cảnh của ngày xưa khuếch tán
Nét bút lông mầu thủy mặc truyền chân
Giữa không gian đang ghép lại băng tần
Vào giai điệu tình thơ ngày lưu viễn ...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]