Chủ Nhật, 19 tháng 10, 2014
NHƯ CỦA HOANG VU ...
Cây xương xẩu mà tơ vòng giai điệu
Trời thu cao dáng đứng ấy vươn cao
Gió ru nghe tiếng vẫy gọi thì thào
Cái âm khúc tơ mành và liễu truyện
Lá vàng thu bay sắc mầu lưu luyến
Vòng tay ôm nồng thắm một phương trời
Mình lại về ở chốn ấy xa khơi
Mùa thu Việt gần như là âm bản
Giữa hoang vu mà cơ hồ khuếch tán
Nồng tình yêu đốt cháy cả không gian
Lạnh se se bay theo gió khẽ khàng
Làm da diết phút men lòng say khướt
Dòng nước chảy tuy là không tha thướt
Mà yên ba mãi dìu dặt âm thầm
Thềm lá khô vương vãi để hồi âm
Lên sắc cỏ mầu xanh đang trầm mặc
Thỉnh thoảng thôi lá rơi nghe se thắt
Cõi hồn xa quyến luyến bởi mây Tần
Quan ngoại mà ấm lạnh giữa bàn chân
Trời thu muộn bên thềm mùa du khảo
Không rộn rã nhưng khoan hòa diện mạo
Đang đong đầy dấu ấn của thu xưa
Vỡ òa ra trong ấy những đong đưa
Âm vận dệt tình thơ ngoài lữ thứ .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]