Thứ Năm, 30 tháng 10, 2014
BÊN DÒNG SÔNG CHIỀU ...
Hoàng hôn lãng đãng gót chân chiều
Trên bến sông đầy sắc ái yêu
Ánh nắng không còn mà loáng thoáng
Vương mây vàng mịn nhuộm tơ thiều
Dáng thông lặng đứng lạnh sương thu
Giây phút giao thừa rất chỉnh chu
Cái vóc thiên nhiên sao óng mượt
Vuông tròn góc cạnh vắt sương mù
Non núi thẫm mầu kéo tít xa
Chân mây mặt nước trải quan hà
Chơi vơi gương phẳng soi dòng chảy
Cái dáng sông quê rộn thiết tha
Những bóng cây vương cũng sẫm mầu
Bên trời như thả xuống dòng sâu
Tiếng rơi của lá thu vào nước
Khe khẽ mà như rất dãi dầu
Ta đứng nhìn lên nhạt sắc trời
Ấm nồng giây phút lặng tình ơi !
Nghe trong hơi gió thu bàng bạc
Có tiếng buồng tim vẫy gọi mời
Không thể không trao một chút gì
Giữa miền diễm ảo tiếng thu đi
Theo hơi thu trải vào cây lá
Âm vận trong veo nhịp bấc chì
Đẹp mà yên tĩnh gót thời gian
Một phút giao duyên một tấc vàng
Quang cảnh thiền không mùa trút lá
Đặc thù luyến kết mối tơ loan
Sử tình thêm nét đậm hương xa
Lau lách bên dòng chảy thiết tha
Gởi chút hồn thơ chiều ghép vận
Se lòng cô đọng một âm ba .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]