BÌNH MINH TRÊN RẺO CAO ...
Mầu nắng bình minh quả mượt mềm Trải lên miền đất lượt nhung êm Sợi tơ sương khói là lãng đãng Tô nhuộm thêm cho sắc bậc thềm Tây Bắc bậc thềm lặng lẽ sao Bình minh làm đẹp những tuôn trào Mầu xanh cây cỏ thơm hoa lá Gấm vóc quê mình đã xiết bao Đã xiết bao lần nhìn đắm say Trời mây mầu sắc nhuộm hơi may Khói sương trải mỏng quanh sườn núi Huyền hoặc không gian riêng cõi này Này cõi đan thanh mộc mạc từ Ngàn đời chuyển đổi thực và hư Mái tranh ôm khói chiều hương mộng Bên dốc đồi cao lặng khúc - như ... Như khúc nguyệt cầm lỏng phím đêm Tiếng thông trong gió tỏ bao niềm Chảy vào bát ngát xanh mầu núi Để gót lữ đồ rộn rã tim Tim rộn rã rung giữa nắng mai Đẹp mầu thổ cẩm nét khoan thai Đường vân du lữ mà xao xuyến Thao tác đôi tay lạc gót hài Những gót hài đi mộng viễn du Bên thềm nắng sớm lạnh se thu Áo mầu hoa của người sơn nữ Thấp thoáng trong sương khói thoảng mù Khói thoảng mù sương em bé ơi ! Lạc loài ánh mắt ấy xa khơi Trong em gói ghém gì chăng nhỉ ? Mà quặn lòng ta biếng dáng cười Biếng dáng cười mà ta rất yêu Bình minh dàn trải rộn tơ thiều Một ngày dừng lại ngoài Tây Bắc Làm đẹp tình thơ đẹp rất nhiều . |
Thứ Năm, 30 tháng 10, 2014
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]