Thứ Bảy, 18 tháng 10, 2014
MƯA RƠI TRÊN CỔ THÁP ...
Là những nét điêu tàn còn hiện hữu
Để trở thành di sản của hành tinh
Cả không gian chùng xuống để cho mình
Chút thổn thức cảm hoài riêng anh nhỉ ?
Rêu phong cả chiều dài bao thế kỷ
Của hồn thiêng nhàu nát giữa thăng trầm
Trong mưa rơi giai điệu của nín câm
Sũng ướt cả cái vương triều - một thuở
Tiếng thì thầm giữa rừng cây bung vỡ
Nỗi niềm đang thức dậy nhuộm không gian
Gót nhàn du đào bới lại điêu tàn
Để gặm nhấm những thanh âm huyền thoại
Đã không còn tiếng dòng tơ vẫy gọi
Của đàn trăng réo rắt khúc miên man
Những bậc thềm lạnh ngắt mẫu y trang
Trong tầng lớp đường chỉ thêu thổ cẩm
Mầu cỏ vương biết bao là bụi bặm
Mà âm thanh vướng mãi cuộc bi hùng
Là ngút ngàn để gạn lọc tựu chung
Giữa phế tích những đường vân hoài cổ
Bóng người đi gót chân hằn triêu mộ
Dưới mưa nguồn đan dệt tím không gian
Trong tịch u bừng dậy sự rộn ràng
Tìm lại những ngôn từ xưa loang lổ
Ngút ngàn bay tiếng mưa rơi nho nhỏ
Lặng chân mây dáng cổ tích quay về
Chút se lòng cộng với chút đau tê
Nghe hỗn hợp sự giao thoa nặng trĩu
Phút chạnh lòng theo giọt mưa giai điệu
Hòa âm thanh tràn ngập xiết hồn thơ
Trong tự nhiên như lấy được tay rờ
Sự giá lạnh cơ hồ mang âm hưởng .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]