Thứ Tư, 29 tháng 10, 2014
MỘT THOÁNG HOÀNG HÔN ...
Lãng đãng mầu mây ở cuối trời
Sắc chiều diễm ảo nét tơ rơi
Buổi chiều ngày ấy anh còn nhớ ?
Tiếng sóng chiều ru khúc gọi mời
Ở đó vầng dương tắt lịm xa
Kéo dài đường núi dặm quan hà
Đang loang sương khói vào hư ảo
Nổi bật lên toang sắc ráng pha
Ru cánh tay cây trong gió chiều
Ngâm lòng man mác giữa hoang liêu
Dìu nhau vào cõi đào nguyên mộng
Giữa tục giữa tình giữa ái yêu
Em nhớ gần như nhớ rõ ràng
Chút hồn se lạnh hạt sương loang
Ngồi bên nhìn trọn khung trời ấy
Chiều xuống như nhung rất khẽ khàng
Anh hỏi là em có thấy không ?
Toàn không gian ấy phím tơ lòng
Như đang vương vãi vào đây đó
Ngọt lịm chiều hương phủ nhớ mong
Em bảo là đây một cảnh quan
Bóng chiều đang nhuộm nét châu loan
Cho mùa ong bướm đầy hương sắc
Một cuộc song hành thêm chứa chan
Và nét quê hương thắm đượm mầu
Chúng mình gạn lọc để trao nhau
Hoàng hôn cứ đẹp thêm mầu nhớ
Vào khúc tình thơ đến mãi sau .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]