Thứ Sáu, 17 tháng 10, 2014
BIỂN GIỮA ÂM THẦM ...
Mầu sắc thiền không ôm vũ trụ
Vô ưu lắng đọng lạnh ngôn từ
Biển khơi lặng sóng theo chiều gió
Ta gói vào lòng những thực hư
Những áng mây trời thêu nhớ nhung
Ru rong lượng gió để lai trùng
Mầu đen của núi ôm thềm biển
Giây phút xóa mờ hương đỉnh chung
Mầu sắc như là ai phối thêm
Ảo mờ nhức nhối nát buồng tim
Chơi vơi ngoài ấy mờ hư ảo
Cuối bóng chân mây chứa nỗi niềm
Cảnh ấy lòng này anh thấy không ?
Nước im con sóng dệt tơ đồng
Phẳng soi chút sáng từ đâu đó
Len lén vào hồn sự nhớ mong
Rưng rức không gian tím cõi trời
Đường về Đà Nẵng biển kia ơi !
Cho đây gởi chút tình lưu luyến
Giữa sắc vương buồn ngập bể khơi
Và gởi vào thuyền đang lái đi
Độc hành trôi giạt bởi từ khi
Trong dòng biển lặng bơ vơ quá
Chuyên chở thêm mà - hương cố tri
Không thể làm ngơ trước cảnh quan
Lặng thầm rón rén nét tơ loang
Thầm thì trong gió bao nhiêu ý
Để đến cùng anh suốt chặng đàng .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]