Thứ Ba, 21 tháng 10, 2014
MẦU XANH HÙNG VĨ ...
Đứng mà nhìn tất nhiên là thách thức
Gót chân đưa theo tầng bậc nặng nề
Dáng ngoằn ngoèo chuyên chở sự nhiêu khê
Trên nét vẽ trắng mầu vôi cảnh báo
Bên là vực xanh mầu rừng nguyên cổ
Bên là thềm cũng xanh cỏ taluy
Đã trải qua dòng chảy của từ khi
Luôn tỉnh thức qua chân dung hiểm trở
Nghe gió ru tiếng thác nguồn muôn thuở
Như vó câu khắc phục của một thời
Giọt sương chiều se lạnh khẽ khàng rơi
Lùa theo gió cảm nghe hồn rắn lại
Mây xuống thấp xóa nhòa thềm quan ải
Nét chữ xưa mang dáng dấp thăng trầm
Viên gạch Cổ Chiên rêu phủ trăm năm
Lạnh lùng đứng những rét mùa Đông Bắc
Nhìn về xa cuối đường bay vằng vặc
Vị hương thầm nhung nhớ Huế xa khơi
Áng mây bay lãng bạt ở phương trời
Thao thức lại tiếng chim khuya Bạch Mã
Tiếng sóng biển ầm ào xô thềm đá
Gợi những gì xao xuyến cứ khôn nguôi
Mình bây giờ đứng giữa Hải Vân ơi !
Ngày mà cứ ngóng tìm ngôi sao cũ
Thơ Thu Bồn gởi về ai ấp ủ
Ở bên này khắc khoải nhớ bên tê
Cứ lan man trong nỗi nhớ se se
Ngày dừng lại ở Hùng Quan Đệ Nhất .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]