Thứ Hai, 13 tháng 10, 2014
NỤ CƯỜI TRẺ THƠ ...
Hồn nhiên thánh thiện với ngây thơ
Để lại trong ta khó nhạt mờ
Chốn ấy dễ chừng đang rét lạnh
Nên vòng tay khép kín đường tơ
Những đôi mắt ánh một nguồn vui
Như thể đang ngăn những tiếng cười
Hứa hẹn mai này trên đất nước
Các em là những đóa hồng tươi .
DUYÊN QUÊ ...
Em ở nơi nào của quê hương
Mà đang tạo dáng một cung đường
Cái thời đẹp nhất người con gái
Đôi mắt chưa hề có vấn vương
E ấp môi cười trong chéo khăn
Vành môi đỏ nhụy ngọc thơm răng
Căng tròn đôi má nghiêng vành nón
Cái rất thơ kia rất dáng hằng
Nhất định là em tuổi dại khờ
Những gì mộc mạc với ngây thơ
Khăn rằn nón lá em trang phục
Là cả kho tàng của ước mơ .
TRỜI MÂY ....
Mây đùn lớp lớp tựa bông sao ?
Để núi chừng như thấy đỉnh cao
Phơn phớt ráng trời đang nổi sắc
Giữa bầu trời rộng gió lao xao
Là ý thơ bày cái nét riêng
Cho thêm phong nhụy ở bao miền
Gian trần khó gặp đây phong cảnh
Chỉ viết thành thơ đón chút duyên .
CHÂN DUNG CÁI ĐẸP .
Nắng đổ mầu vàng giọt giọt rơi
Để cho xanh biếc mảng da trời
Và mây bàng bạc về đây đó ...
Với cỏ non đồi đẹp quá ! Ơi !
Bóng ngả lùm cây chấm phá mầu
Mình nằm dưới ấy ghép thơ nhau
Tinh cầu dừng lại bao giây phút ?
Vạch nối kéo dài _ lâu rất lâu !
Cứ thấy buồng tim ướt nhạt nhòa
Của ngày du lữ rộn âm ba
Là đây góc của chân trời cũ
Giọt nắng gieo vàng những thiết tha .
Nên đẹp dòng thơ của một ngày
Dặt dìu vận tứ của hương say
Chao ơi ! còn có gì thêm nữa ?
Gửi gió đưa hương thắm cõi này .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]