CHÂN DUNG VÀ MỸ THUẬT .
Thân cây khô khốc đứng chơ vơ
Cành lá trụi đi tự thuở giờ
Đường đất đã nhòe và loang lỗ
Bụi mù xóa hết những đường tơ .
Quang gánh hành trang giữa cuộc đời
Âm thầm đơn điệu chẳng cơ ngơi
Tuổi thơ lờ lững ngồi hiu quạnh ...
Rồi sẽ ra sao . Một kiếp người !
Ống kính nào ghi cái đẹp này ?
Nẻo đường đất nước vậy mà hay
Có khi không thể nào quên lãng
Để mỹ thuật càng lúc đắm say .
Đêm đông chiếc bóng đợi chờ
Hiên rèm lãm thúy giấc mơ cung tần
Ngại gì đôi mắt tha nhân
Trái tim son sắt sáng ngần tình thơ
"NGỌC THUẦN"
Đời chờ em mãi người ơi
Cùng Tần gác tía rong chơi chốn nào
Tha nhân thử hỏi vì sao
Tình thơ anh vẫn dạt dào đợi em!
Hồng Lĩnh
YÊN LẶNG VÙNG CAO .
Là của quê mình của núi non
Một hôm dừng lại gót chân mòn
Đem vào bộ nhớ ngày sương khói
Xa lắm nhưng mà một nét son .
Cây lá trơ cành trong quạnh quẽ
Ngôi nhà phong vũ nhuộm mầu sương
Núi rừng đồ sộ thêm vai vóc
Cho gió du thơ vọng bước đường
Trong nắng hiện sinh trong đơn lẻ
Như đang tần tảo kiếm riêng mình
Ở trong quầng thể nhiều lăn lóc
Một buổi ... mà không ... cuộc viễn trình !
Lác đác cành hoa nở lạc loài
Dường như điểm sắc chút loi nhoi
Trong thơ mang dáng gì bình lặng
Mà vọng âm thanh bút cạn ngòi .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]