Thứ Hai, 13 tháng 10, 2014
TỎ BÀY ...
( Với các anh các chị ở quê nhà Hưng Yên )
Tính ra gần cuối cuộc đời
Em đây mới được về nơi sinh mình
Được anh chị tiếp tận tình
Đi thăm đây đó thật tình rất vui
Hương đồng gió nội khắp nơi ...
Tỏa mùi hương nhẹ tuyệt vời làm sao !
Trong lành khí hậu biết bao
Mùi hương lúa chín tỏa vào không gian
Và tình thân của họ hàng
Em đây sẽ mãi ghi trong cõi lòng
Trải ra đây viết ít dòng ...
Để anh chị hiểu cho lòng cô em
Mãi mãi không thể nào quên !
" Chôn rau cắt rốn " Hưng Yên của mình
Cảm ơn tình cảm thâm tình
Các anh các chị đã dành cho em .
HÒN BẢY CẠNH _ VŨNG TÀU .
Đất nhô ra cho tàng cây quang hợp
Để thiên niên chiêm ngưỡng một hình hài
Không gian này dường của thuở Liêu Trai
Mà vân ảnh ảo mờ như dịch mộng
Con thuyền ai trôi đi không gió lộng
Cứ dặt dìu âm hưởng buổi đàn tơ
Hòn ấy nghiêng chao im lặng vô bờ
Đã tuyệt diệu trong ngôn từ rả rích
Vầng dương tỏa cái màu trong hồng bích
Kéo chiều dài và dòng nước yên nhiên
Dáng mây kia là ở của hư huyền
Cho vung dại tuôn trào ra thi tứ ...
Gói vào trong nặng hành trang viễn xứ
Cho mai ngày đầy nặng cuộc phong du
Và phút giây trao gởi phím tạc thù
Giữa thượng uyển cắn nhau chia Trái Cấm .
VŨNG TÀU HOÀNG HÔN .
Đây buổi hoàng hôn thời Liễu Truyện
Mây vần ánh sáng thấu phân kỳ
Đỉnh cao chùa cổ chuông lưu viễn
Vọng lại âm thầm gọi cố tri .
Mặt nước hơi sương màu sữa nhạt
Ôm tròn nhóm đá của ngàn năm
Sóng trầm dìu dặt khua cung bậc
Để cuộc nhàn du chín ruột tằm .
Giây phút chừng như đang đứng lại
Cho trời cho nước nối buồng tim
Trao nhau giữa chặng đường quan tái
Cuối cuộc mà như mới cạn niềm .
TẾT ĐOAN NGỌ .
Lặng thầm nuối tiếc bậc tiền nhân
Dòng nước Mịch La chuyển mấy lần
Sở Tự mỏi mòn cơn bạc thủy
Ly Tao dìu dặt khúc cô vân
Ngàn năm nào nhạt gương Hàn Mặc
Vạn thuở còn vương bậc đại thần
Cạn mực chưa tròn câu hiếu cổ
Gởi vào thi tứ gọi Đằng Lân .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]