Thứ Sáu, 3 tháng 10, 2014
DÒNG SÔNG THU ÚA ...
Tính hoang lạ phủ trùm lên vạn vật
Mà vô hình trong ấy nhịp tơ rung
Úa sắc thu phơi chút ít ngại ngùng
Và e lệ cái duyên thầm con gái
Dòng sông ấy nặng dòng trôi quan tái
Nên cơ hồ cái sắc ấy khôn nguôi
Nhẹ gót chân du lữ để ngược xuôi
Là gởi gắm có biết bao ngôn ngữ
Dưới lùm bóng sẻ chia thiên hạ sự
Nghe đầy vơi nơi ấy cuộc ru tình
Mầu nước xanh chuyên chở hết hư vinh
Nghe ấm áp ở phương trời quan ngoại
Đủ hình dáng rừng cây và đủ loại
Hai bên bờ thu úa cứ rong rêu
Dưới nắng phai bay hơi gió tương tiêu
Làm rộn rã nỗi lòng vương cây cỏ
Những nhân ảnh ngồi trên con xuồng nhỏ
Là phong thu cho nét đẹp cơ duyên
Tiếng nói xa bay là những đường truyền
Để hoang lạ dâng đầy bao hoài cảm
Trời ở đó một cõi hồn bụi bám
Mầu xưa nay chuyên chở mấy tầng mây
Chút hương thầm theo gió vị men say
Len lén chảy vào tim yêu hòa hợp
Nước lặng dòng trong âm thầm mai một
Những bến bờ gởi gắm sự hoài mong
Thu này đang biết mấy mối tơ lòng
Dù diệu vợi mà đong đầy mật ngọt .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]