Thứ Năm, 2 tháng 10, 2014
VÀNG SẮC DÃ QUỲ ...
Nắng đã lên mà mầu nắng đẹp
Ấm nồng không phải bức oi đâu
Vi chưng cái sắc hoa hoang dại
Làm mát không gian nối nhịp cầu
Lạc lỏng nhưng mà riêng dáng ấy
Mang theo vào cả mấy phương trời
Mầu vàng rả rích và rưng rức
Cái dáng quỳ quê cảm xúc ơi !
Cũng đứng bên thông nghe liễu ngắn
Bên đường cỏ vướng chạy miên man
Lạc loài giữa cõi trời ru gió
Tẻ lạnh trong sương lạnh bẽ bàng
Sắc lá mầu xanh vương lối rẽ
Xạc xào trong gió lộng Đơn Dương
Bụi mù vướng víu mầu vàng nhạt
Bẻn lẻn hanh hao mấy khúc đường
Bài viết bên thềm vào phố lạnh
Ngậm ngùi một chút sắc vàng bay
Bên thông lay gió mà cô đọng
Biết mấy dòng trôi nghẹn giải bày ...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]