Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2015



HOANG LẠ BÃI TIÊN ...

Vì Tiên nên đến bây giờ
Sự kiều mị ấy hoang sơ lặng thầm
Vòng ôm tròn thuở cài trâm
Đường sô sóng lượn của trầm tư xưa
Cát hoen mầu nhớ nắng trưa
Rì rào tiếng sóng mới vừa hôn lên
Hanh hao cỏ giữa trời quên
Chút vàng chấm phá bên thềm hoa vươn
Đi theo lối phút vô thường
Phất phơ tiếng gió mái sương nghiêng bờ
Nắng từng mảng lớn ru tơ
Chạy theo sườn núi đến mờ mịt mây
Chạnh niềm hoang lạ vơi đầy
Bên vầng đá dựng trao tay âm vần
Chân trời rắc hột phong trần
Kéo theo mặt biển xanh ngần sắc phơi
Êm đềm quá bãi Tiên ơi !
Bài thơ này viết hôn môi ấm nồng .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]