Thứ Năm, 14 tháng 5, 2015



NÉT QUÊ THANH THẢN ...

Ta ngồi đây nghe dòng sông ca hát
Tiếng trôi đi dòng nước của muôn đời
Ở trong ta hay tất cả mọi người
Đều có cớ để tâm hồn bay bổng

Trời trong veo mở vòng cao lồng lộng
Nắng nhuộm vàng cùng đồi núi thảo nguyên
Mầu nõn xanh bãi cỏ ấy ngoan hiền
Như dáng trẻ với bước chân thứ nhất

Ta ngồi cùng mẫu tình yêu chân chất
Khoảnh khắc thơ trong sáng được chan hòa
Đồi bên kia nhuộm mầu nắng vàng pha
Cứ lãng đãng lung linh theo hướng gió

Một cụm cây phiêu du nằm nơi đó
Qua tầm nhìn nét chấm phá hoằng khai
Hòn đá trăm năm mưa gió miệt mài
Hoen mầu sẫm để tăng thêm phong nhụy

Dòng sông trôi chặng đường ngoài thiên lý
Mát đôi bờ làm mầu cỏ xanh non
Bụi tre vươn nơi ấy một linh hồn
Của văn học đã tốn bao trang viết

Bàn ghế lộ thiên lạnh lùng tha thiết
Sự cầm như nhuận sắc cảnh không thiền
Lách lau trong từng đợt gió chao nghiêng
Nghe xao xác nốt hương đồng cỏ nội

Cuộc giao tình qua không gian viết vội
Mà âm vần trong suốt tận buồng tim
Của những ngày tung vỗ cánh đường chim
Sũng âm vận mượt mềm thơ tình sử .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]