Thứ Năm, 7 tháng 5, 2015

da-lat-0-3807-1430900539.jpg

GIỌT NẮNG TRONG SƯƠNG ...

Mờ sương một cõi nên thơ ấy
Từ thuở ngày xưa tóc bím cài
Giờ vẫn nghe lòng đang thổn thức
Thời gian dòng chảy lối hôm mai

Bình minh sợi nắng rọi mầu sương
Những vệt dài loang rắc thụy tường
Cái lạnh như vừa làm rét mướt
Tự tình âm vận dệt đài chương

Bóng cây lãng đãng đứng đan thanh
Thông của trăm năm ghép lũy thành
Đà Lạt mộng mơ và lãng mạn
Nhớ gì buổi ấy - nhớ không anh ?

Trũng sương ba lớp nắng hoằng khai
Nổi bật sườn non dáng cảm hoài
Có gió e dè và nguyệt thẹn
Nỗi niềm nguồn cạn giữa trần ai

Mái nhà trong rét đứng truân chuyên
Trải mấy thời gian vẫn diệu hiền
Gió lộng sương rơi đêm giá lạnh
Vẫn còn dáng đó sự yên nguyên

Phút giây hoài niệm tình thơ dậy
Cái lạnh gần như chiếm ngập lòng
Nỗi nhớ niềm thương nay với cũ
Dễ chừng con nước hợp lưu sông .


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]