Thứ Ba, 5 tháng 5, 2015



GÓC CẠNH QUÊ XƯA ...

Mang nặng tính nền văn minh lúa nước
Ở nơi đây sự yên lặng thanh bình
Cả không gian không tranh chấp nhục vinh
Chỉ có nét đan thanh và chấm phá

Dưới tầm mắt tưởng chừng là xa lạ
Cho mỗi ai đang du lãm phong trần
Nắng mầu trong từng sợi dệt trong ngần
Nghe hơi gió thì thầm mà cô đọng

Tiếng lá xao hiên thềm như tơ mộng
Của cái thời xa lắm ở trong mơ
Bóng cây xanh tỏa bóng mát mong chờ
Bên thiết bị cơ hồ thời đồ đá

Bụi chuối cũng ru rong bao tầu lá
Tiếng hanh khô như tức tưởi khẽ khàng
Mầu xanh non đang rắc rải tơ loan
Giữa cái nắng ban trưa nồng trong vắt

Mầu rau lang trong sân phơi vằng vặc
Mang nỗi niềm khốn khó thuở tằm tơ
Trời trắng mây thêm một chút hững hờ
Làm lắng đọng chân dung quê đúng nghĩa

Nhìn tổng thể để chân như rút tỉa
Sự mượt mềm dòng chảy buổi trao cho
Của tình thơ đã nặng trĩu khoang đò
Ngày tản mạn theo chiều dài quê mẹ .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]