Thứ Ba, 12 tháng 5, 2015



CÁI ĐẸP TỰ NHIÊN ...

Trong tự nhiên mà hình hài diễm tuyệt
Một thời gian khoảnh khắc gọi vô ngần
Của buổi mai còn từng giọt thanh tân
Sương rả rích trên lá cây ngàn cỏ

Sự lặng lẽ còn giữ yên nơi đó
Nước trong veo từng lúc nối cơ vòng
Tự tình là người dệt lưới đếm đong
Trên thao tác cần lao qua thường nhật

Trải rộng ra từng vòng tròn tất bật
Vỗ vào bờ trôi giạt mãi ngoài xa
Lặng thầm thôi mà dường vỡ âm ba
Bay theo gió thứ ngôn từ riêng biệt

Những cột cắm - cuộc tồn sinh mài miệt
Sự đan thanh mộc mạc ấy cung thềm
Con đường đi mỏng mảnh tựa tơ mềm
Mà hiện diện xiết bao là đường nét

Trời sũng mây theo gió đưa khoan nhặt
Nắng không về làm râm mát không gian
Sự yên nhiên nối từng nốt dầu loang
Thành âm khúc mượt mà trong vô thức

Góc cạnh thôi để vô cùng chuẩn mực
Thành thang tầng gởi gắm chút đàn tơ
Nón quê hương như lấy được tay rờ
Một phiến mỏng đang chan hòa âm vận

Dòng nước trôi mở vòng tay số phận
Điểm tập trung là mấu chốt cần lao
Buổi mai đương trong giấc lạ chiêm bao
Làm lay động buồng tim qua nét chữ .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]