Chủ Nhật, 15 tháng 1, 2017

NẮNG ÒA NGỌC VỠ .

Nắng mùa xuân những giọt mềm ngọc vỡ
Dù trăng chiều vội vã gọi hoàng hôn
Mình đứng nghe tiếng nói ở trong hồn
Những âm ngữ Tao Đàn và mật ngọt

Con đường qua dễ chừng chưa mai một
Dù đất cằn màu sỏi đá trăm năm
Ruộng bậc thang bao thế kỷ dấu dằm
Cứ lãng đãng nét huê tình trang nhã

Cây lá xanh sắc màu bừng chấm phá
Nắng gieo vàng làm biện chứng thời xuân
Gió khôn nguôi những khoảnh khắc rưng rưng
Là giai điệu tình thơ mình gởi gấm

Bụi sương đà lãng du mầm hựu tấn
Cho tầm nhìn mặc khách lỏng đường tơ
Và tao nhân cũng đa cảm ỡm ờ
Phút giao cảm giữa hiên thềm thắng tích

Trời xuân cao mây trắng bay truyền hịch
Dòng xuân mùa đọng lại vị bờ môi
Ấm vòng tay trao gởi nhụy Thụy Thôi
Bừng thức dậy mái tây hiên rưng rức ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]