Thứ Ba, 17 tháng 1, 2017

CON ĐƯỜNG XƯA CỦA BÂY GIỜ .

Con đường xuôi dốc nắng chao nghiêng
Bóng ngả âm thầm tím lạnh phiên
Khúc nhạc lặng thầm vương phố núi
Lữ phòng mở sưởi nắng cao nguyên

Cạnh bên cùng lặng dõi qua song
Giọt lạnh sương còn lãng đãng rong
Giấc ngủ cơ hồ đang điệp mộng
Toàn khu im lặng nắng vân phong

Đồi cao gió lượn nhịp khoan hòa
Tiếng lá xạc xào nghe thiết tha
Cảnh cũ bỗng nhiên lòng lắng lại
Trôi về gót bước của hôm qua

Đào khoe hồng phấn nắng giao tình
Loáng thoáng tơ mành sắc thủy tinh
Lấp lánh cầu vồng mang bảy sắc
Lạc loài phố núi vọng đài kinh

Cỏ khô vây vướng cả hai bờ
Nhàu nát dấu hằn gọi giấc mơ
Vòng ấm đôi tay đêm dạ lữ
Vị nồng môi nhụy nặng tình thơ .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]