ĐÔI BẠN TÌNH ...
Cái đẹp tự ngàn xưa còn hiển hiện
Không bao giờ nhạt nét với thời gian
Mái tóc xanh từ cái thuở địa đàng
Đang rưng rức trong vòng quay nhân loại
Đồng lúa sau lưng mầu vàng biết nói
Chạy theo về chân núi ngập trong sương
Bóng dù trong tay của một chặng đường
Gom hơi ấm vào trong mầu thổ cẩm
Không có nắng mầu trời đang lụa gấm
Để hương tình ngào ngạt chảy vào tim
Tiếng nói yêu đương phát tiết lối tìm
Trên gương mặt cơ hồ như giao hợp
Gió lung lay sợi tơ mềm mái tóc
Một chút gì trong ấy mãi vương vương
Không gian dừng không có lối sông Tương
Mà đang có nhịp cầu đang thổn thức
Mục kích hết mầu thơ mang tầm thước
Vóc giạc này của thuở ấy bên nhau
Để hôm nay kề cận mãi mái đầu
Đi cho hết cung đường kia - ở đó .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]