Thứ Ba, 27 tháng 12, 2016

NẮNG VỀ KHE LẠNH .

Dòng trôi của suối song song chảy
Sợi mỏng đường tơ đến nghẹn lời
Màu nắng mùa đông vàng ủy mị
Vô hình dung của tiếng thơ rơi

Cỏ cây đan dệt phơi màu nắng
Lẳng sắc nhung trang gối bậc thềm
Núi đứng chiều cao thiên tải hẹn
Cạn nguồn giao cảm cuộc anh em

Vỡ bờ tiếng nước va âm vọng
Một chút mà thôi động lá cành
Cơn gió ấm nồng xoay khuấy mỏng
Cảm hoài gót bước của em anh

Ở xa thành Huế mười lăm dặm
Mà rất Đào Nguyên rất Quảng Hàn
Mình đến thu gom mùa lụa gấm
Tình thơ chắt mót nặng hành trang

Vô tình phiến đá phơi mưa nắng
Là một cơ ngơi buổi trữ tình
Khoảng trống trên đầu cao vắng lặng
Ấm nồng vòng khép nợ ba sinh

Quay về hướng Huế nghe khoan nhặt
Nhã nhạc tơ rơi lạnh thụy tường
Khe lạnh cách ngăn ngày biến loạn
Bây giờ vạch nối với dòng Hương .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]