Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2013
TUYẾT TRẮNG MẶT HỒ ...
Hồ dễ là ngọn bút lông chấm phá
Ở trên toang lụa để đẫm phong trần
Từ Tokyo vội bước hồi âm
Vào mặt nước Ykary khoan nhặt
Tuyết trắng tan âm thầm và hiu hắt
Mà ấm nồng thời khắc ghép vần thơ
Giây phút trùng lai lấy được tay rờ
Trên xứ lạnh anh đào đầy ắp tuyết
Dáng cây đứng cằn khô mà diễm tuyệt
Từng sợi tơ đan dệt sự quan hoài
Đem vào lòng từng tiếng của con thoi
Để tròn trĩnh bức tranh thêu thủy mặc
Phát tiết hết trong cạn nguồn khuya khoắc
Ý thơ đề cảm tác buổi nhàn du
Gió rong đông lất phất tuyết hư phù
Lạnh mà ấm những vần thơ hợp tấu
Không thể bỏ và cũng không cất giấu
Giữa không gian trong suốt trái tim ngần
Hồ ảo mờ dòng chảy mối tơ vân
Như hoạt họa thêm cho nhiều ảo ảnh
Vòng khép kín một cung tròn vành vạnh
Bước thơ đi không chọn lựa quan hà
Hơi ấm tràn vào phế quản đêm qua
Để còn lại hai buồng tim đầm ấm
Đan thanh nét không nhòa phai bụi bặm
Tuyết và hồ hòa trắng mái đầu sương
Và vần thơ cứ nối tiếp tơ vương
Phút thề hẹn ngày xưa bừng mới lạ .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]