Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2013
CÓ MỘT PHƯƠNG TRỜI ...
Ta dàn trải nội tâm qua nét bút
Mỗi không gian là thực cảnh tầm nhìn
Mỗi thời gian là tròn trịa buồng tim
Sông và nước dịu mềm và mật ngọt
Nhạc trong thơ êm đềm rơi từng nốt
Mây và trời lãng lãng rót pha lê
Núi phong rêu diễm sắc buổi hẹn thề
Mầu sắc nhuộm với rạng ngời phỉ thúy
Trước mắt đây là thiên nhiên phong nhụy
Sự ảo huyền đang vỡ ngọc cung mây
Đỉnh núi trong âm vận của vơi đầy
Bắc nhịp bởi la trường qua la thứ
Không phải là khô cằn và vô lự
Mà tựu chung là hoằng hóa hàn lâm
Những lùm cây dường như thể nín căm
Mà giao hưởng biết bao là tơ sợi
Nước phiên bản cạn nguồn tầm tay với
Dòng suối vương trắng toát dải ngân hà
Đem vào thơ tràn ngập những âm ba
Mà không phải là xô bồ ngôn ngữ
Đường đi qua ướp quan hoài viễn xứ
Cho hàng cây thẳng đứng nét phong thu
Như dường nghe tiếng suối vọng vi vu
Chứ không phải tiếng than loài sơn dã
Dù xa lắm xứ mù sương xa lạ
Mà đang quen gót bước của âm vần
Làm tiếng thơ cũng dìu dặt thanh tân
Không dao động sự bình sinh thi tứ
Gót chân bước theo tình thơ du lữ
Ấm vòng tay quan tái lúc đi về
Đem cả theo sương gió của sơn khê
Vào tất cả hành trang dù diệu viễn
Cho thơ đẹp như mai văn liễu truyện
Từ buồng tim kết nối thuở trao cho
Giữa yên nhiên bền chặt mối tơ so
Như dòng chảy bao ngày không gợn bẩn .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]