Thứ Tư, 25 tháng 12, 2013
BÊN THỀM SƯƠNG ĐỌNG ...
Trời trong vắt mầu xanh trong ngọc bích
Ở trên cao buông ánh nắng mơ vàng
Mây cuối trời phiếu nhẹ sắc cam loang
Thềm dưới thấp còn mềm sương trắng phủ
Chóp đỉnh núi âm thầm sương vần vũ
Như bơ vơ lạc lỏng giữa cung trời
Đứng bên thềm nghe đợt lá khô rơi
Rất len lén rất khẽ khàng ong bướm
Tiếng gió gọi mang về bao hơi hướm
Ở quê người xa lắm cuộc nhàn du
Cây bên bờ trong nắng gió rong ru
Làm ấm lại buồng tim ngày luân lạc
Trong tĩnh lặng tựa hồ đang xào xạc
Những âm vần tỉnh thức gọi phong yên
Cơ hồ như trong ấy những dịch truyền
Đang thôi thúc đang âm thầm réo gọi
Để qua song ngôn từ đang dò hỏi
Khép tình thơ vào lối ấy bây giờ
Cứ êm đềm thảng hoặc để dòng tơ
Rưng rức chảy qua một vùng xa lạ
Thiên nhiên nhạt không gian trong diễn tả
Cái hình dung lặng lẽ giữa phân kỳ
Mỗi tấc gang đang khúc chiết từng li
Trong trang viết đầy cẩm nang lưu viễn .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]